Thứ Tư, 12 tháng 3, 2014

TẬP 11: I-XA-ÁC CƯỚI RÊ-BÊ-CA


(Dựa theo chương 24 - Sách Sáng Thế Ký).


Như trong Tập 10 chúng ta đã biết Thiên Chúa đã giữ lời hứa làm cho bà Xa-Ra vợ của ông Áp-Ra-Ham dù tuổi đã cao nhưng sinh được một con trai và đặt tên là I-Xa-Ác. Thời gian trôi đi và bà Xa-Ra chết vì tuổi già, I-Xa-Ác thì đến tuổi trưởng thành và ông Áp-Ra-Ham muốn cưới vợ cho con trai của mình....



Ông Áp-Ra-Ham đã già nua tuổi tác, và Ðức Chúa đã chúc phúc cho ông Áp-Ra-Ham trong mọi sự. Ông Áp-Ra-Ham bảo người lão bộc sống lâu năm nhất trong nhà ông, và cũng là người quản lý mọi tài sản của ông: "Chú hãy đặt tay dưới đùi tôi, và tôi xin chú nhân danh Ðức Chúa là Chúa trời đất, mà thề rằng chú sẽ không cưới cho con trai tôi một người vợ trong số con gái xứ Ca-na-an, nơi tôi đang sống. Nhưng chú sẽ về quê tôi, đến với họ hàng tôi, mà cưới vợ cho con tôi là I-Xa-Ác." Người lão bộc thưa với ông: "Có thể người đàn bà ấy không chịu đi theo tôi về đất này; vậy tôi có phải đưa cậu con trai ông về đất mà từ đó ông đã ra đi không?" Ông Áp-ra-ham bảo người ấy: "Coi chừng, đừng có đưa con trai tôi về đó! Ðức Chúa là Chúa Trời, Ðấng đã đưa tôi ra khỏi nhà cha tôi, khỏi quê hương tôi, Ðấng đã phán với tôi và thề với tôi rằng: "Ta sẽ ban cho dòng dõi ngươi đất này", chính Người sẽ sai sứ thần Người đi trước mặt chú, để từ nơi đó chú cưới vợ về cho con tôi. Nếu người đàn bà không chịu đi theo chú, thì chú không còn buộc phải giữ lời thề với tôi nữa. Nhưng dù sao, cũng đừng đưa con tôi về đó." Người lão bộc đặt tay dưới đùi ông Áp-Ra-Ham, chủ mình, và thề với ông điều ấy. Người lão bộc lấy mười con lạc đà trong số lạc đà của chủ và ra đi. Ông lên đường đi về miền A-ram Na-ha-ra-gim, về thành của ông Na-kho, đem theo tất cả những gì quý báu của chủ, mà lên đường đi đến A-ram Na-ha-ra-im, đến thành Na-khor.


Ông cho lạc đà nằm phục ở ngoài thành, gần giếng nước, vào buổi chiều lúc đàn bà con gái ra múc nước. Ông khấn: "Lạy Ðức Chúa là Thiên Chúa của ông Áp-Ra-Ham, chủ con, xin cho con hôm nay gặp được may mắn, và xin tỏ tình thương đối với ông Áp-Ra-Ham, chủ con. Ðây con đứng gần suối nước, con gái của người trong thành đang ra múc nước. Cô nào con nói: "Cô làm ơn nghiêng vò cho tôi uống", mà cô ấy trả lời: "Xin mời ông, con sẽ cho cả lạc đà của ông uống nữa", thì đó là người Chúa đã xe duyên cho tôi tớ Chúa là I-Xa-Ác; cứ đó, con sẽ biết rằng Chúa đã tỏ tình thương đối với chủ con."

Ông chưa khấn xong, thì này cô Rê-Bê-Ca vai mang vò đi ra; cô là con gái ông Bơ-Thu-Ên, ông này là con trai bà Min-ca, vợ ông Na-kho; ông Na-kho là em ông Áp-Ra-Ham. Cô gái nhan sắc tuyệt vời; Cô xuống suối, múc đầy nước, rồi đi lên. Người lão bộc chạy lại đón cô và nói: "Cô làm ơn cho tôi uống chút nước trong vò của cô." Cô thưa: "Thưa ngài, mời ngài uống", rồi cô vội vã hạ vò xuống tay và mời ông uống. Mời ông uống xong, cô nói: "Con cũng sẽ múc cho lạc đà của ngài nữa, cho đến khi chúng uống xong." Cô vội đổ hết vò vào máng, lại chạy đến giếng để múc, và múc cho tất cả lạc đà của ông. Ðang khi đó, ông già cứ lặng lẽ ngắm cô, tự hỏi xem Ðức Chúa có cho chuyến đi của mình thành công hay không.
Vậy khi lạc đà uống xong, ông lấy một chiếc khuyên vàng và một đôi xuyến vàng đeo vào tay cô. Rồi ông hỏi: "Cô là con ai? Xin làm ơn cho biết. Nhà cha cô có chỗ cho chúng tôi trọ đêm không?" Cô trả lời ông: "Con là con gái ông Bơ-thu-ên, ông Bơ-thu-ên là người con trai mà bà Min-ca đã sinh cho ông Na-kho." Cô tiếp: "Nhà con có nhiều rơm, nhiều cỏ, có cả chỗ trọ đêm nữa." Ông già phủ phục xuống thờ lạy Ðức Chúa và nói: "Chúc tụng Ðức Chúa là Thiên Chúa của ông Áp-Ra-Ham, chủ tôi, đã không ngừng tỏ tình thương và lòng thành tín của Người đối với chủ tôi; còn tôi, Ðức Chúa đã dẫn dắt tôi trên đường đến nhà anh em họ hàng của chủ tôi."
Cô gái chạy về nhà mẹ cô, báo cho biết những việc ấy. Cô Rê-bê-ca có một người anh tên là La-ban. Ông La-ban chạy ra ngoài, đến với ông già, ở bên suối. Khi ông thấy chiếc khuyên và đôi xuyến ở tay em gái, và khi nghe những lời của cô Rê-bê-ca, em gái ông, nói rằng: "Người ấy đã nói với em như thế!", thì ông đến gặp ông già, lúc đó đang đứng cạnh các con lạc đà, ở bên suối. Ông nói: "Xin mời ông vào, hỡi người được Ðức Chúa chúc phúc, sao lại đứng ở ngoài? Tôi đã dọn dẹp nhà cửa và cả chỗ cho lạc đà." Ông già vào nhà. Người ta tháo yên cho lạc đà, lấy rơm và cỏ cho lạc đà ăn, và đem nước cho ông già và những người cùng đi với ông rửa chân. Người ta dọn cho ông ăn, nhưng ông nói: "Tôi sẽ không ăn gì trước khi nói những điều tôi cần phải nói." Ông La-ban thưa: "Xin ông cứ nói." Ông nói: "Tôi là đầy tớ ông Áp-ra-ham. Ðức Chúa đã đổ muôn vàn phúc lộc xuống cho chủ tôi. Ông đã trở nên một phú hào; Ðức Chúa đã ban cho ông chiên bò, bạc vàng, tôi trai tớ gái, lạc đà và lừa. Bà Xa-ra, vợ của chủ tôi, lúc tuổi già đã sinh cho ông một con trai. Ông đã cho cậu mọi tài sản của ông. Chủ tôi đã bắt tôi thề, ông nói: "Chú sẽ không cưới cho con trai tôi một người vợ trong số con gái xứ Ca-na-an, nơi tôi đang sống. Nhưng chú sẽ đi về nhà cha tôi, về gia tộc tôi, cưới vợ cho con trai tôi." Tôi thưa với chủ tôi: "Có thể người đàn bà ấy sẽ không đi theo tôi." Ông nói: "Tôi đã bước đi trước tôn nhan Ðức Chúa, thì chính Người sẽ sai sứ thần của Người ở với chú và Người sẽ cho chuyến đi của chú thành công. Chú sẽ cưới cho con trai tôi một người vợ thuộc gia tộc tôi và nhà cha tôi. Chú sẽ không còn buộc phải giữ lời tôi đã bắt chú thề, nếu chú đến với gia tộc tôi; nếu họ không chịu gả, thì chú sẽ không còn buộc phải giữ lời tôi đã bắt chú thề." Vậy hôm nay tôi đã đến suối và khấn: "Lạy Ðức Chúa, Thiên Chúa của ông Áp-ra-ham, chủ con, nếu Ngài thương cho chuyến đi con đang thực hiện được thành công, thì này con đứng gần suối nước: hễ thiếu nữ nào ra múc nước và con nói với cô ấy: Cô làm ơn cho tôi uống chút nước, mà cô ấy trả lời: Xin mời ông cứ uống, con sẽ múc cho cả lạc đà của ông nữa, thì đó là người vợ mà Ðức Chúa đã xe duyên cho con trai chủ con." Tôi thầm khấn chưa xong, thì này cô Rê-Bê-Ca vai mang vò đi ra. Cô xuống suối và múc nước. Tôi nói với cô: "Cô làm ơn cho tôi uống." Cô vội vã hạ vò xuống, và nói: "Xin mời ông, con sẽ cho cả lạc đà của ông uống nữa." Tôi uống và cô cho cả lạc đà uống nữa. Tôi hỏi cô rằng: "Cô là con ai? " Cô trả lời: "Con là con gái ông Bơ-thu-ên; ông Bơ-thu-ên là con trai ông Na-kho mà bà Min-kha đã sinh cho ông ấy." Tôi đã xỏ khuyên vào mũi và đeo xuyến vào tay cô ấy. Tôi đã phủ phục xuống thờ lạy Ðức Chúa và đã chúc tụng Ðức Chúa là Thiên Chúa của ông Áp-Ra-Ham, chủ tôi, đã dẫn dắt tôi đi đúng đường, để cưới con gái người anh em họ hàng của chủ tôi cho con trai ông ấy. Vậy bây giờ, nếu quý ông muốn tỏ ra có tình có nghĩa với chủ tôi, thì xin cho tôi biết. Bằng không, thì xin cũng cho tôi biết để tôi còn liệu cách này cách khác."

Ông La-ban và ông Bơ-thu-ên trả lời: "Việc này Ðức Chúa đã xe định, chúng tôi không thể nói thuận hay nghịch nữa. Rê-Bê-Ca đang ở trước mặt ông đây: Ông cứ đưa nó về. Nó sẽ thành vợ của con trai chủ ông, như Ðức Chúa đã phán." Khi người lão bộc của ông Áp-Ra-Ham nghe những lời họ nói, thì phủ phục xuống đất thờ lạy Ðức Chúa. Rồi người lão bộc đưa ra những đồ bạc, đồ vàng và quần áo tặng cô Rê-Bê-Ca, và biếu anh và mẹ cô những món quà quý giá. Ông và những người đi với ông ăn uống rồi nghỉ đêm. Anh và mẹ cô trả lời: "Xin cho con bé ở lại với chúng tôi ít bữa, khoảng mươi ngày thôi, sau đó nó sẽ đi." Ông nói với họ: "Xin đừng giữ tôi lại. Ðức Chúa đã cho chuyến đi của tôi thành công, xin cho tôi đi, để tôi trở về với chủ tôi." Họ đáp: "Chúng ta hãy gọi con bé ra và hỏi xem ý nó thế nào." Họ gọi cô Rê-Bê-Ca ra và hỏi: "Rê-Bê-Ca, có muốn đi với ông này không?" Cô trả lời: "Có." Thế rồi họ tiễn cô Rê-Bê-Ca, người em của họ, đi cùng với người vú nuôi của cô, người lão bộc của ông Áp-Ra-Ham và những người đi theo ông. Họ chúc phúc cho cô Rê-Bê-Ca rằng: "Chúc em sinh vạn sinh ngàn. Giống dòng chiếm cứ cửa thành địch quân." Cô Rê-Bê-Ca cùng với các tớ gái đứng dậy, cỡi lên lạc đà mà đi theo người lão bộc.

Khi ấy cậu I-Xa-Ác đã bỏ vùng giếng La-khai Rô-i, và đang ở trong miền Ne-ghép. Cậu I-Xa-Ác ra ngoài đồng dạo mát lúc chiều tà. Ngước mắt lên, cậu thấy một bầy lạc đà đang tiến đến. Ngước mắt lên, cô Rê-Bê-Ca thấy cậu I-Xa-Ác, cô bèn từ trên lưng lạc đà nhảy xuống và hỏi người lão bộc: "Người đang đi ngoài đồng tiến về phía chúng ta là ai đó?" Người lão bộc trả lời: "Chủ tôi đấy!" Cô bèn lấy chiếc khăn che mặt.

Người lão bộc thưa lại với cậu I-Xa-Ác tất cả những gì ông đã làm. Cậu I-Xa-Ác đưa cô Rê-Bê-Ca vào lều của bà Xa-Ra mẹ cậu; cậu lấy cô làm vợ, cậu yêu thương cô và khuây khoả được nỗi buồn mất mẹ.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét