(Dựa theo chương 2 - Sách Sáng Thế Ký).
Ngày Ðức Chúa là Thiên Chúa làm ra đất và trời, Ngài lấy bụi
từ đất nặn ra con người, thổi sinh khí vào lỗ mũi, và con người trở nên một
sinh vật. Rồi Ðức Chúa là Thiên Chúa trồng một vườn cây ở Ê-đen, về phía đông,
và đặt vào đó con người do chính mình nặn ra. Ðức Chúa là Thiên Chúa khiến từ đất
mọc lên đủ mọi thứ cây trông thì đẹp, ăn thì ngon, với cây trường sinh ở giữa
vườn, và cây cho biết điều thiện điều ác. Một con sông từ Ê-đen chảy ra tưới
khu vườn, và từ đó chia thành bốn nhánh. Tên nhánh thứ nhất là Pi-sôn. Tên
nhánh thứ hai là Ghi-khôn. Tên nhánh thứ ba là Tích-ra. Còn nhánh thứ bốn là
Êu-phơ-rát. Ðức Chúa là Thiên Chúa đem con người đặt vào vườn Ê-đen, để cày cấy
và canh giữ đất đai. Ðức Chúa là Thiên Chúa truyền lệnh cho con người rằng:
"Hết mọi trái cây trong vườn, ngươi cứ ăn; nhưng trái của cây cho biết điều
thiện điều ác, thì ngươi không được ăn, vì ngày nào ngươi ăn, chắc chắn ngươi sẽ
phải chết."